Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

Vào “động” mại dâm chuyển giới (P.3)

Tuy nhiên, những người tôi gặp đều rất khó có được mong ước rất đời thường này. Lên bar “vợt” khách Tôi cứ băn khoăn hỏi nhiều em gái “xịn” xinh đẹp mà còn khó “đong” được khách Tây huống chi mấy người chuyển giới, họ có “chiêu” gì mà kiếm tiền ngon vậy? Và tôi cũng quyết “dấn thân” một lần. Tuần thứ ba tôi đi “làm gái”, Huệ có việc về Bắc Ninh. Tôi tự mò lên bar N…trên đường Xuân Diệu. 21g bar N bắt đầu lên nhạc, chỉ lác đác vài khách, hội gái đứng rải rác ở những góc khuất của bar để quan sát. Chốc chốc lại chạy ra ngoài sân, vì nếu không mua đồ uống nhân viên bảo kê sẽ đuổi, mà mua đồ uống ở đây đắt cắt cổ (khoảng 150.000 - 300.000đ /đồ uống). Tôi cũng theo chân chị em vào bar đứng quan sát, tự mua cho mình một chai bia Heniken giá 150.000đ/chai. Thu Phương - một đồng tính chuyển giới giống Kỳ và M.Tâm có một khuôn mặt rất đẹp cùng với chiếc đầm hở hang cong cớn lại gần tôi, cẩn thận soi từ trên xuống dưới: “Liệu mà “câu” nghe cưng!”. Tôi ậm ờ: “Chị Huệ hôm nay về quê, em đến một mình”. Sau rồi Phương cũng rời mắt khỏi tôi để đi tìm khách. Khoảng 22g trở đi, không khí đã cao trào, nhạc to hết cỡ, rượu cũng ngà ngà, những cuộc ngã ngũ mới bắt đầu. Nhóm người chuyển giới luôn được chú ý hơn hẳn bởi khuôn mặt được “dao kéo công phu” và những bộ cánh hàng hiệu, hở hang, khiêu gợi. Số lượng khách không nhiều nhưng thường sau mỗi buổi “lên bar” như thế họ đều thu về ít nhất 1 cuộc mua bán, và cầm trong tay từ 100- 200 đô la. Một thu nhập quá cao và điều này dễ lý giải tại sao họ lại “yêu nghề” đến thế. Cũng có một vài anh Tây thấy tôi bèn đến bên “vo ve”, nhưng anh nào cũng bị tôi phát giá ngất ngưởng nên đành bỏ đi tìm “mối” khác. Quả thật, có “làm gái” mới biết khó mà cưỡng được những đồng tiền kiếm quá dễ dàng dù đôi khi trong số họ cũng có người gặp phải những “ca” phải “bỏ của chạy lấy người”. Khi đã 2- 3g sáng, quán bar đóng cửa và khách đã về hết. Nhưng đối với họ, giờ đó chỉ là kết thúc “ca” làm việc trên bar, họ sẽ ăn đêm rồi tiếp tục công việc trên mạng ảo (chát sex). Tất cả trong thế giới mại dâm chuyển giới vẫn còn những mảng sáng tối hỗn tạp mà tôi có dịp tìm hiểu. Sao mẹ lại sinh con là người… Thu Phương năm nay đã 34 tuổi, quê ở Sài Gòn. Tôi thực sự gặp phải khó khăn khi tìm hiểu về “cô ấy”. Cuộc sống của những con người chuyển giới mà tôi có dịp biết đều được che đậy một cách kỹ lưỡng, họ gần như sống khép kín và ít giao du với mọi người xung quanh. Trong đám chuyển giới hành nghề mại dâm ở những vũ trường, quán bar tại Hà Nội, có lẽ Phương là “đào” có danh phận nhất, và phim pha trinh 18 cái giá cũng cao nhất, nhưng tính tình Phương cũng khá là dễ chịu. Tuy nhiên, đấy chỉ là trong phạm trù tán dóc chứ nếu hỏi sâu một chút sẽ nhận lại cái nhìn cảnh giác và kèm theo thái độ “đàn chị giang hồ”. Vào “động” mại dâm chuyển giới (P.3), An ninh Xã hội, nguoi chuyen gioi, di khach, khach lang choi, gai ban hoa, ma mi, tu ba, te nan xa hoi, tin tuc, tin hot, tin hay, vn Vợt” khách trên bar Phương chuyển giới từ khi 25 tuổi, ban đầu cô nàng sống và yêu bằng giới tính thứ ba cũng vô cùng khổ sở. Thông qua những tiết lộ của các đồng nghiệp khác, cộng với vài lần ngồi tỉ tê “ chém gió” tranh thủ lúc vắng khách trên bar, tôi cũng “tóm lại” được một cái chuỗi tình trường của ả. Khi còn học phổ thông, Phương có yêu một bạn nữ cùng lớp. Lúc ấy, Phương vẫn tưởng mình là đàn ông đích thực. Mối tình ấy kéo dài được gần một năm rồi chia tay, chả buồn, chả tiếc gì. Sau đấy, Phương nhận lời yêu…một anh hàng xóm: “ Anh ấy tỏ tình trước, tao tưởng ổng đùa tao, ai ngờ hôm sau ổng nói là yêu tao thật. Thế là tao yêu, lúc ấy mới biết mình bị đồng tính.”- Phương cười rất sảng khoái. Tôi nhanh nhảu hỏi: “Mày thấy yêu nam và yêu nữ khác nhau thế nào?”. Phương nói: “Chả khác nhau mấy, chỉ là khi yêu con gái mình đóng vai đàn ông, cứ phải gồng mình che chở cho bạn ấy. Còn khi là hai kẻ “đồng” yêu nhau tao là “phái yếu” được cưng chiều và nũng nịu, có khác chăng chỉ là hình thức yêu”. Tôi lại hỏi Phương cảm giác sau khi phẫu thuật chuyển giới, Phương lảng tránh không nói. Tôi đoán chừng cái cảm giác ấy chắc không mấy tốt đẹp, thậm chí đã để lại trong lòng Phương những nỗi đau buồn vô hạn. Có lẽ vì họ chiếm một số lượng ít ỏi, hiếm hoi trong xã hội nên cuộc sống, con người và thậm chí cả tình yêu với họ thật trắc trở. Hơn ai hết họ muốn được sống và yêu như những người bình thường khác. Hiện tại Phương đang yêu một anh chàng cũng là người đồng tính và có một tình yêu khá đẹp. Nhưng trước đó cô vẫn đau buồn với quá khứ về tình yêu đầu tiên của mình. Nhã Kỳ tiết lộ: “Thằng đó chết do tai nạn sau một năm yêu nó, nghe nó nói là trong một lần hai đứa cãi nhau, mà lỗi là do con Phương nên bây giờ nó vẫn ôm nỗi ân hận”. Có hôm, đang ngồi “tâm sự” mấy chị em ngoài vườn hoa của khách sạn, nơi họ hay đến để “đong khách” thì Phương nhận được điện thoại và đi ngay. Hạnh “già” chờ bóng Phương khuất hẳn rồi lắc đầu: “Đã làm gái còn mơ hạnh phúc. Nó lại phớn …đi theo thằng cha “bóng lộn” của nó rồi.” Cũng như Phương, M.Tâm, Nhã Kỳ…và những đàn chị làm mại dâm khác, sau giờ “đi làm” đều dành thời gian để chăm sóc cho tình yêu ngắn hạn của mình. Tất cả đều đã bước qua cái dốc bên kia cuộc đời, sống mấy chục năm vật lộn với đời cuối cùng cũng không tìm được một chốn bình yên. Cuộc sống có phải là quá phũ phàng với những người mang “kiếp nghiệp phù dung” như họ? Chính vì thế họ sống gấp, sống vội, sống như thể ngày mai là ngày tận thế cuộc đời. Tình yêu đối với người bình thường đã khó, huống chi là tình yêu giữa nam với nam, hơn ai hết họ hiểu điều này, nhưng dẫu tình yêu ấy có ngắn hạn và sớm tan vỡ thì họ vẫn khát khao và trân trọng! “Tình yêu giữa nam nữ còn có ngày rạn nứt mà, huống hồ là nam và nam, không gì ràng buộc, nên đổ vỡ chỉ là chuyện sớm muộn. Mình cũng ý thức trước được điều này mà vẫn vướng phải, điều ngu ngốc nhất của mình là cho người ta biết mình yêu họ quá nhiều để bây giờ phải vật vã khổ đau. Mẹ ơi, sao mẹ lại sinh con ra như thế này…” (Trích Blogs của Phương). * Tên nhân vật trong bài đã thay đổi